LÁ THƯ MỤC VỤ
Qua cái chết của Thánh Nữ Têrêsa Calcuta đã làm hàng triệu triệu người thương tiếc và xúc động. Người ta thương tiếc Mẹ Têrêsa không chỉ vì Mẹ là một nữ tu hiền lành nhân hậu mà còn vì Mẹ là một người đã thương yêu, dang tay ôm ấp hàng biết bao nhiêu mảnh đời cùng khổ, tật nguyền. Chính Mẹ cùng các nữ tu cùng dòng đã đem lại sự hạnh phúc và niềm an ủi cho rất nhiều người kém may mắn đó, đồng thời Mẹ cũng đã nhận được hạnh phúc và sức mạnh khi họ đã được ân cần chăm sóc. Mẹ đã cảm nhận được niềm hạnh phúc, đó là vì Mẹ đã nhìn thấy hình ảnh của Chúa Giêsu trong những con người ấy. Cả cuộc đời của Mẹ luôn bận tâm kiếm tìm hạnh phúc nơi những con người thấp nhất trong xã hội.
Thiên Chúa luôn bận tâm và luôn kiếm tìm hạnh phúc cho chúng ta. Những gì Ngài làm cho vũ trụ này như sáng tạo, nhập thể, cứu chuộc, thánh hóa và quan phòng đều nhắm đến hạnh phúc cho chúng ta ở đời này và đời sau. Hạnh phúc của Thiên Chúa như thể gắn liền với hạnh phúc con người, và dĩ nhiên Thiên Chúa thấy vui khi Ngài thấy chúng ta hạnh phúc. Như trong bài Tin Mừng tuần này, Thánh Sử Luca đã diễn tả những nghịch lý mà thế gian coi là bất hạnh, thì Chúa Giêsu lại bảo là hạnh phúc. Tại sao lại nghịch lý như thế? Tại sao thánh ý Chúa lại luôn đi ngược với ý chúng ta? Như nghèo đói, khóc than, bị oán ghét, khai trừ, sỉ vả, vu khống…tất cả những điều này chẳng có giá trị gì trước mặt Thiên Chúa. Vậy giá trị và hạnh phúc đích thực ở đây là gì? Hạnh phúc khi chúng ta nghèo vì thanh khiết, đói vì ngay thẳng, khóc than vì đại nghĩa, bị ghét vì nói thật, bị khai trừ vì đức tin, bị vu khống vì chân lý, và bị sỉ nhục vì Thiên Chúa, thì chúng ta mới nếm được mùi vị hạnh phúc ngay đời này, và dĩ nhiên phần thưởng hạnh phúc nước trời sẽ luôn dành sẵn cho chúng ta.
Chúa Giêsu định nghĩa hạnh phúc là “Phúc cho ai nghe và tuân giữ Lời Chúa…phúc cho ai không thấy mà tin.” Thật vậy khi nghe thì rất dễ hiểu, nhưng để định nghĩa và áp dụng trong cuộc sống thì không dễ chút nào. Hạnh phúc không nằm nơi của cải vật chất, kiến thức, uy quyền, hay chiếm đoạt những gì mình muốn, nhưng hạnh phúc là mình mãn nguyện với những gì mình có, đó là niềm vui rất nhẹ nhàng và bình an sâu thẳm. Lắng nghe Lời Chúa hôm nay, mời gọi chúng ta đi sâu vào nội tâm mình để an thỏa giữa mình với Chúa, giúp mình biết chấp nhập những nghịch lý, hay những quy định mà thế gian cho đó là chân lý. Khi chúng ta có tinh thần nội tâm hóa bằng Lời Chúa, sẽ giúp chúng ta có hạnh phúc với mọi người và hạnh phúc với chính mình. Hạnh phúc thường pha trộn với mồi hôi và nước mắt, giữa nghịch lý và tư duy, cũng như giữa nhận thức và thực tế. Đã có mấy ai hiểu được giá trị của Lời Chúa để nếm thử hạnh phúc đích thực ở đời này? Quả thật định nghĩa này như là một quá trình lội ngược dòng!
Để có được hạnh phúc ngay trong hiện tại thì lương tâm chúng ta phải thật thanh thản, niềm vui được nhân đôi khi tâm hồn chúng ta biết cho đi, nghèo đói được no thỏa khi đôi tay chúng ta biết sẻ chia, khóc than được xoa dịu khi con người biết cùng đồng cảm, hận thù được vơi đi khi tha thứ được mời gọi, sỉ vả bị tan biến khi nụ cười được hé môi, và vu khống sẽ lùi bước khi chân lý được lên ngôi. Đó là nghịch lý mà các Thánh đã sống trong cuộc đời, và các Ngài đã cảm nghiệm được cái nghịch lý dễ thương ấy của Lời Chúa, và đem ra thực hành. Quả thật, khi chúng ta cảm nhận được điều đó, chúng ta sẽ chấp nhận nghèo khó nhưng thanh khiết, sẽ được no thỏa trong ngay thẳng, sẽ vui tươi – hạnh phúc trong sự thật và chân lý. Phần chúng ta, đã có bao giờ chúng ta cảm nhận được hạnh phúc trong những nghịch lý đó chưa? Hay là chúng ta phải suy nghĩ tính toán làm sao mình không bị thiệt thòi, thua kém hay bị chèn ép để dành phần thắng, hoặc bất chấp mọi phương cách sao cho khỏi bị đánh ngục? Hay thậm chí chà đạp bước lên những nghịch lý đó để vươn tới. Thế thì Lời Chúa mà chúng ta nghe được sẽ ở đâu trong con người của chúng ta?
Là Kitô hữu, chúng ta được mời gọi và sống Tám Mối Phúc mà Chúa Giêsu đã dạy, để giúp chúng ta đạt tới hạnh phúc đích thực. Các phúc này không giới hạn theo thời gian những nó sẽ kéo dài đến vô tận, đi sâu vào từng ngõ ngách của đời sống chúng ta. Nhờ ơn Chúa ban chúng ta sẽ có thể viết thêm những mối phúc mới để niềm vui chúng ta được trọn vẹn, được triển nở trong đời thường. Đó là sự cộng tác của chúng ta với Chúa và được thực hiện nơi anh chị em mình, bằng cách quan tâm đến những ai đang đói khổ và thất vọng, hướng họ tới niềm vui đích thực nhất là nước trời ngay trong cuộc sống hiện tại.Lm. Đaminh Nguyễn Kim Sơn