LÁ THƯ MỤC VỤ
Giáo Hội được hình thành là do chính Chúa Giêsu thiết lập dựa trên nền tảng 12 Tông Đồ. Simon Phêrô là khuôn mặt nổi bật nhất trong nhóm mà Chúa Giêsu đã chọn ông làm thủ lĩnh đại diện cho Chúa ở dưới trần gian.
Chúng ta có ngỡ ngàng trước niềm tin mà Chúa Giêsu đặt để nơi con người của Phêrô với một trọng trách quá lớn lao ngoài khả năng của Phêrô không? Nhìn một cách tổng thể, Phêrô chỉ là một con người rất bình thường, chằng có gì nổi bật ngoài bản tính bộc trực và hăng say. Một ngư phủ bình thường hàng ngày chỉ bán lưng cho trời, bán thân cho biển, ít học, đôi khi còn ăn nói thô lỗ. Một con người như vậy làm sao có đủ khả năng trình độ để lãnh đạo một tập thể. Thế mà Chúa Giêsu đã dùng con người bình thường ấy, biến thành một con người phi thường dẫn dắt Giáo Hội. Quả thật, Phêrô đã làm được, mà còn làm rất tốt sứ vụ Chúa trao phó cho ông, và Phêrô đã quản trị Giáo Hội rất khéo léo tài tình, nhất là trong thời gian Giáo Hội sơ khai, hỗn độn về đủ mọi mặt, như về khía cạnh xã hội, văn hóa, phong tục tập quán và chính trị thời bấy giờ.
Hôm nay, sau lời tuyên xưng đức tin của Thánh Phêrô, Chúa đã đặt Phêrô làm đá tảng của Giáo Hội. Chúa không bảo Phêrô trở thành một cục đá vô hồn mà là một viên đá sống động, một chỗ dựa cho các Tông Đồ và cho toàn thể Giáo Hội. Phêrô phải là một tảng đá có một đức tin vững chắc đến nỗi không có gì lay chuyển nổi mới có thể bảo vệ và gìn giữ Giáo Hội. Chúa cũng biết con người Phêrô còn đầy bất toàn, yếu đuối, nhưng Chúa cũng nhận thấy Phêrô có một tấm lòng nhiệt thành theo Chúa. Ông mến Chúa. Ông luôn mong muốn hoàn thiện đời mình. Ông đã từng vấp ngã, nhưng ông mau làm lại cuộc đời. Chúa chọn ông không vì tài năng đức độ, nhưng vì lòng chân thành của ông. Chúa dùng ông, một con người đã từng vấp ngã để có thể nâng đỡ đức tin còn yếu kém nơi anh em. Chính Chúa đã từng nói với Phêrô: “Khi nào con trở về, con hãy củng cố đức tin anh em con”.
Là những người theo Chúa Kitô, chúng ta sẽ phải trả lời câu hỏi về đức tin của mình “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Chúa Giêsu không hỏi chúng ta có đi lễ ngày Chúa Nhật không? Con có cho con cái đi học giáo lý không? Hay con có đọc kinh trước khi ăn không? Nhưng trước hết Ngài mời chúng ta, hãy nhìn nhận tin vào Ngài, làm chứng cho thế giới về tình thương và cách sống của Ngài.
Hôm nay, Chúa vẫn mời gọi chúng ta hãy trở nên những viên đá sống động để xây dựng Giáo Hội. Tuy nhiên, mỗi người một khả năng, mỗi người một hoàn cảnh, Chúa mời gọi chúng ta hãy biết tự xây dựng đời mình bằng những vật liệu mà chúng ta đang có, để trở thành những viên đá hữu ích cho tha nhân. Đặc biệt là cho gia đình chúng ta đang sống. Nếu chúng ta là người chồng hay người vợ: Hãy đưa vai gánh lấy cuộc đời nhau; hãy là điểm tựa để nâng đỡ chia sẻ buồn vui và cùng dìu nhau qua những thăng trầm của cuộc đời. Nếu chúng ta là người cha, người mẹ: Hãy là điểm tựa cho con cái; hãy sống vì gia đình và chu toàn bổn phận của mình. Nếu chúng ta là con cái trong gia đình: Hãy gánh vác trách nhiệm và quan tâm tới ông bà, cha mẹ của mình. Nếu chúng ta là thành viên trong cộng đoàn nhân loại: Hãy chung vai góp sức xây dựng hoà bình; hãy dùng những bàn tay âm thầm nhỏ bé của mình để trở nên những viên gạch xây dựng cộng đoàn nơi chúng ta phục vụ mỗi ngày được hiệp nhất và an khang hơn.
Ngày hôm nay, Chúa vẫn còn hỏi chúng ta như xưa Chúa đã hỏi các Tông đồ: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Và chúng ta đã nói về Chúa trước mặt thiên hạ như thế nào? Câu trả lời mà Chúa đòi hỏi chúng ta không những bằng lời nói, mà còn bằng chính cuộc sống của chúng ta. Ước gì cuộc đời mỗi người chúng ta trở thành một câu trả lời sống động cho Chúa Giêsu, cho anh chị em và cùng với anh chị em, trả lời cho xã hội hôm nay rằng: Đức Giêsu Kitô là Con Thiên Chúa Hằng Sống, Đấng Quyền Năng, Ngài đã làm người và đang ở giữa chúng ta. Ước mong chúng ta luôn nhận ra mọi sự trên đời và những gì ta có, đều là do hồng ân Chúa ban, mà dâng lời cảm tạ. Đồng thời biết quý trọng và sử dụng những ơn ban ấy, như là trách nhiệm cần phải có, để sinh nhiều hoa trái tốt đẹp cho cuộc sống. Qua đó ta cảm nhận được tình Chúa yêu thương và chúng ta dám tuyên xưng đức tin ấy bằng chính cuộc sống của chúng ta.
Lm Nguyễn Kim Sơn