LÁ THƯ MỤC VỤ
“Ai yêu cha yêu mẹ hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai yêu con trai con gái hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất, còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được.”
Thoạt nghe những lời của Chúa Giêsu, chúng ta nghĩ rằng: điều kiện để được theo Chúa thật quá khó khăn, cứng ngắt và đau khổ. Chính Ngài còn thấy mệt mỏi run rẩy, sợ đến đổ cả mồ hôi máu khi nghĩ về thập giá mà Ngài phải vác. Thế sao Chúa lại đòi chúng ta phải vác và đi trên con đường của Ngài? Vì Ngài biết chỉ có một đường duy nhất là phải qua đau khổ mới đạt đến vinh quang; chỉ có những ai bền đỗ cuối cùng thì mới được sống muôn đời.
Cái nghịch lý của con người trên thế gian là không ai yêu thập giá cách nhưng không, mà không so đo tính toán, vì họ cho rằng đó là nghịch lý của đời sống, ai cũng muốn mưu cầu hạnh phúc và không chấp nhận đau khổ. Nhưng Chúa nói đó chính là con đường đích thực dẫn đến quê trời, dẫn đến hạnh phúc viên mãn. Và điều kiện song song để được vào nước trời đó là chúng ta phải yêu mến tha nhân “Ai cho một trong những kẻ bé nhỏ này uống một dù chỉ một ly nước lã thôi, vì kẻ ấy là môn đệ của Thầy, thì Thầy bảo thật cho anh em biết, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu.” Phần thưởng ở đây không phải là những gì chúng ta làm thật lớn lao, nhưng là những gì mà chúng ta từ bỏ, hy sinh. Những gì là đơn sơ nhất dù chỉ là một ly nước lã, nhưng chúng ta làm vì yêu, vì lòng mến, hoặc cho dẫu người đời có che bai, chống đối, chúng ta vẫn mong mỏi làm, chỉ vì mình yêu thập giá. Đây chính là sự thâm sâu của tinh thần thập giá mà Chúa muốn chúng ta cần phải có, khi vác thập giá mà theo Chúa.
Lắm lúc chúng ta thù ghét thập giá, vì nó đã làm cho cuộc đời chúng ta cảm thấy bất hạnh khổ đau. Chúng ta tìm đủ mọi cách để triệt hạ nó khỏi đôi vai của mình, để mình khỏi phải gồnh gánh, oằn oại lê từng bước chân. Hoặc lắm lúc chúng ta thầm kêu trách Chúa: tại sao chúng ta vác thập giá theo Chúa mà đôi khi kêu cầu Chúa giúp đỡ nhưng Chúa vẫn lặng thinh? Sự thinh lặng của Chúa làm con cảm thấy mỏi mệt, nản lòng, thất vọng, buông xuôi mặc cho cuộc đời xô đẩy, kiệt sức giữa đường… sao chẳng thấy bóng dáng Chúa đâu? Vác thập giá theo Chúa nhưng sao Chúa lại bỏ mình bơ vơ lạc lõng giữa đời, thật là một cảm giác đau buồn khôn tả. Chúa đã từng nói Ngài luôn đồng hành với chúng ta, ấy thế mà trong những lúc đau khổ nhất, chúng ta cảm thấy Chúa bỏ rơi, Chúa thinh lặng. Chúa ơi! Ngài ở đâu? sao không thấy đến nâng đỡ con dậy? Cuộc chiến nội tâm sẽ bắt chúng ta phải chọn lựa từ bỏ hay chấp nhận?
Quả thật, nếu chúng ta có ý niệm thập giá là đau khổ và muốn bẻ gẫy nó bất cứ lúc nào, thì không sớm muộn chúng ta cũng sẽ phá hủy chính cuộc sống chúng ta. Bởi vì sao? Thập giá không phải là biểu tượng của sự đau khổ, của sự ác, mà thập giá là biểu tượng của tình yêu chiến thắng hận thù, chiến thắng sự dữ, chiến thắng sự chết. Với cái chết của Chúa Giêsu trên thập giá đã trở thành biểu tượng của sự chiến thắng. Chúa Giêsu đã gieo vào lòng con người một niềm hy vọng, một sức mạnh tình yêu lướt thắng mọi đau khổ hệ lụy của kiếp người. Bẻ gẫy thập giá nghĩa là chúng ta tiếp tay giương cao tính thù hận trong thế gian, từ đó đau khổ lại càng chồng chất gấp bội, lòng người trở nên giá băng lạnh lẽo, đánh mất mầu nhiệm của sự đau khổ mà chính Chúa đã đi qua. Nếu thế giới vắng bóng tình yêu thập giá thì sự chết lan tràn muôn nơi.
Ngày nay con người vẫn còn chối bỏ và chà đạp thập giá bằng rất nhiều hình thức, nghĩa là chối bỏ vác thập giá mà theo Chúa. Người kitô hữu, chúng ta cần được tỏ bầy thập giá Đức Kitô trên môi, trên miệng, trên vai và trong tim, vì con người được dựng lên như là biểu tượng tình yêu cho người đời nhìn vào, để nhận biết chúng ta là môn đệ của Chúa Giêsu, là anh em của nhau. Thập giá mình vác mỗi ngày là hành động yêu thương được tỏ bầy bằng những hành động đơn sơ, như một ly nước lã được trao tặng với cả tấm lòng. Nơi nào có tinh thần yêu thương thập giá, nơi đó thập giá sẽ được mọc lên, sẽ được hiện hữu, và như vậy chúng ta hãy cố gắng xây dựng thập giá bằng muôn vàn hành động yêu thương mỗi ngày.
Lạy Chúa, vác thập giá mỗi ngày mà theo Chúa là một vinh dự của đời con, là con được làm môn đệ của Chúa. Xin cho con cảm nghiệm được tình yêu thập giá trên đôi vai của con, để con được an vui chấp nhận mọi nghịch cảnh trong đời, biết tìm được hạnh phúc trong đau khổ, biết hàn gắn thập giá mà chính con chối từ bẻ gẫy, và biết giương cao tinh thần yêu thương thập giá để chiến thắng hận thù, đau khổ và tội lỗi trong đời. Amen
Lm. Nguyễn Kim Sơn