LÁ THƯ MỤC VỤ
Từ lúc mới sinh cho đến khi thi xong bằng Tiểu Học, gia đình tôi cư ngụ ở số 32 hẻm Nguyễn Văn Mai (Rue Monceau) thuộc quận 3, Tân Định. Trước nhà có một cây Vú Sữa thuộc loại cổ thụ vì cành lá của nó che hết cả cái sân khiến tôi không nhìn thấy bầu trời, ngày cũng như đêm. Lên lớp đệ Thất, gia đình di chuyển sang số 175 đường Phan Đình Phùng, cuối hẻm xóm Lò Heo, Gia Định. Vì ở gần bờ sông, sau nhà có ao, trước nhà có rạch, nên không gian thoáng mát vô cùng. Chính ở ngôi nhà nầy mà tôi bắt đầu say mê nghe tiếng chim hót mỗi sáng và chiêm ngắm bầu trời mỗi đêm. Rồi những tháng hè về dưới quê ngoại ở Cái Bèo – Đồng Tháp, xa ánh đèn thành phố, những đêm hè miền Nam êm ả tuyệt vời, tôi lại càng thích nhìn lên bầu trời, ngắm những vì sao.
Vào tù, mất tự do bao nhiêu thì người tù càng khát khao nhìn lên trời bấy nhiêu, như một cách thả hồn bay lên tận các vì sao hầu quên đi cái thực tế phũ phàng là thân xác vẫn còn bị giam cầm. Ở trại giam Thủ Đức, Phan Đăng Lưu rồi đến Sở Công An thành phố, tôi hoàn toàn không thể nhìn thấy bầu trời. Ở khu B-C Chí Hòa, xuyên qua song sắt tôi có thể nhìn thấy một chéo màn trời bên trên khu F-G. Vào trại A 20, qua cửa sổ buồng giam, hằng đêm tôi được ngắm một góc trời đêm, chỉ một góc thôi mà sao tôi thấy sung sướng vô cùng. Tôi học nhìn các vì sao và thuộc tên từng chòm sao nhờ phương pháp giáo dục của Hướng Đạo. Một thời gian khá lâu ở ‘nhà 10’, được một chỗ nằm bên dãy phía Bắc nên tôi có thể nhìn thấy sao Bắc Đẩu ở mãi tận phương xa.
Vì ở cùng đội với cha Vàng nên một buổi sáng, tôi khoe với cha rằng đêm qua tôi đã tìm ra chòm sao Đại Hùng Tinh (Gấu lớn) và Tiểu Hùng Tinh (Gấu nhỏ) và nhờ đó tôi đã nhìn thấy sao Bắc Đẩu. Cha chỉ mỉm cười không nói gì. Cha và tôi đang ngồi bẹp dưới đất nên cha bảo tôi lấy ngón tay vẽ hai chòm sao ấy trên cát cho cha xem với. Tôi mạo muội nghĩ rằng chắc cha cũng muốn học để ngắm các vì sao, ai ngờ cha chỉnh lại cái tỉ lệ giữa hai chòm sao mà tôi đã vẽ không đúng. Ngẫm nghĩ một chút (như thói quen cha vẫn thường làm), cha tự nhủ rằng : “Giữa bóng đêm chập chùng, tìm được một ánh sao đã là khó, nhưng giữa biển đời dày đặc bóng tối và tội lỗi, giữ được ánh sao chiếu sáng mãi mới là điều đáng khâm phục vì khó khăn hơn nhiều”. Tôi chỉ hiểu lơ mơ thôi.
Sau khi cha qua đời trong biệt giam (cái chết của cha còn nhiều bí ẩn, một bên trán bị bể máu chảy ra và cai tù báo cáo là cha bị té. Điều ấy không thể xảy ra vì một người bị cùm chân không thể té đập đầu vào cạnh xi măng của bệ nằm), tôi nhớ lại câu nói và đã hiểu. Cha khéo léo nhắn nhủ tôi mà chính cha đã nêu gương cho tôi dõi theo hầu giữ được ánh sao lý tưởng ấy đến hơi thở cuối cùng. Cả cuộc đời, cha đã giữ trọn ánh sao của Ơn Gọi Dòng Chúa Cứu Thế, đồng thời ánh sao của lòng yêu thương tổ quốc, quê hương và dân tộc luôn sáng ngời.
Câu chuyện ba nhà chiêm tinh từ phương Đông đi theo ánh sao để tìm một vị đế vương giáng trần khiến chúng ta phải khâm phục. Không biết trên đường đi có bao giờ ba vị ấy bị cám dỗ đặt lại vấn đề mình đang đi đâu, chuyến đi có mất thì giờ và uổng công không, rồi vua Hêrôđê và thiên hạ có nghĩ rằng họ khùng điên không..? Điều lo lắng nhất vẫn ám ảnh họ là không biết vì sao lúc ẩn lúc hiện lạ lùng ấy sẽ dẫn họ đi tới đâu ! Kết quả là ba vị ấy kiên trì dõi theo ánh sao, bước dài bước ngắn cứ đi mãi cho đến lúc tìm gặp Chúa Hài Nhi mới thôi.
Cuộc đời của mỗi người chúng ta cũng là một chuyến đi, một chuyến đi suốt cả đời. Phải tự hỏi rằng mình đã có ánh sao dẫn đường chưa ? Mà vấn đề nếu có ánh sao rồi thì nên tự hỏi loại sao nào vậy : Ánh sao của tiền bạc ? Ánh sao của danh vọng ? Ánh sao của lạc thú trần gian ? Ánh sao của những đam mê hạ đẳng ? Chúng ta may mắn hơn ba nhà chiêm tinh nhiều. Vì chúng ta đã biết Chúa Giêsu là ai, chúng ta có thể bái kiến Ngài bất kỳ lúc nào, chúng ta còn được vinh dự đón Ngài vào lòng và được Ngài ban muôn ân phúc. Ba nhà chiêm tinh được Chúa cứu thoát khỏi âm mưu thâm hiểm của vua Hêrôđê, còn chúng ta được Chúa cứu khỏi mọi tội lỗi, được ban cho ơn làm con cái Chúa, được Chúa hứa ban phúc trường sinh…chúng ta có phước hơn ba vị ấy nhiều.
Linh mục Phạm Quang Hồng.