LÁ THƯ MỤC VỤ
Khi nghe đoạn Tin Mừng tuần này chắc chắn chúng ta sẽ có nhiều thắc mắc, vì trong cuộc sống thực tế sẽ chẳng bao giờ có chuyện ông chủ đi tìm thuê thợ như vậy, hơn nữa lại tốt lành tính công 1 giờ bằng một ngày “Những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền.” Những người vào làm sau cùng cũng lãnh một đồng như người vào làm trước nhất!
Tại sao Ông Chủ vườn nho lại làm như thế? Đó chẳng phải là vì tình yêu hay sao? Chính tình yêu đó đã thúc đẩy ông thực hiện những hành động mà tâm trí loài người chúng ta cho là nghịch lý. Làm sao có thể chấp nhận được lối cư xử nghịch lý như thế? Vậy mà tình thương của Thiên Chúa đã mang lại lời giải đáp khiến chúng ta đi từ chỗ ngỡ ngàng đến khâm phục, vì ai mà chẳng trông mong được hưởng nhờ tình thương ấy. Chính tình thương ấy đã xoá tan đi hố ngăn cách giữa người lành và kẻ dữ. Ngài sẵn lòng kêu gọi sự hợp tác của con người, từ kẻ làm giờ thứ nhất đến người làm giờ sau cùng, hoàn toàn không phải do công lao của con người, nhưng là khởi nguồn từ sáng kiến đầy lòng thương xót của Ngài.
Trong khi đó thực tế của cuộc đời chúng ta là những con người yếu đuối, là những con người tội lỗi vậy mà CHÚA thương chúng ta vô điều kiệm. Chúng ta là những người thợ giờ thứ 11, làm ít hưởng nhiều nhưng trong lòng của chúng ta vẫn mặc lấy, mang lấy sự hơn thua, so đo tính toán, than phiền trách móc, tức giận ghen ghét. Nhìn vào những người thợ làm vườn nho, ban đầu họ vui vẻ háo hức đầy nhiệt huyết dấn thân vào công việc đã được mời gọi. Họ bất chấp cho dù thời tiết có nắng mưa bất chợt thế nào, họ cũng chấp nhận vui vẻ hiên ngang bước vào vườn nho để làm ngày từ lúc sáng sớm. Thời gian trôi qua, một ngày đã dần tàn, cuộc đời đến hồi kết họ bắt đầu kể công, bắt đầu phân bua cho sự đóng góp, và biết bao nhiêu vất vả mà họ phải gánh chịu trong suốt quá trình hy sinh cho vườn nho của ông chủ.
Họ đã dần dà đánh mất sự bình tĩnh, đánh mất lòng nhiệt huyết hăng say, mất luôn cả lòng bao dung đối với đồng loại, và họ đánh mất luôn mục đích cuối cùng. Họ chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt, chỉ biết thu vào cho mình, để rồi đẩy họ rơi vào tình cảnh tự cho mình quan trọng hơn hẳn những người khác, và họ đánh mất mục đích tối thượng là nhắm đến phần thưởng Nước Trời, ngang qua khả năng đã được trao phó trên đời này, giống như một đồng tiền lương đã được trả cho họ trong giây phút cuối đời. Có khi nào chúng ta thẳng thừng trách móc Thiên Chúa quá bất công với chúng ta hay không? Chúng ta đã hy sinh đóng góp rất nhiều cho Giáo Hội, cho cộng đoàn giáo xứ, cho xã hội, đồng thời chúng ta luôn đặc niềm tin tưởng và tín thác vào Thiên Chúa vô điều kiện, nhưng đổi lại tới bây giờ, mình đã được những gì, thậm chí còn mất nhiều hơn cho những gì mình kỳ vọng, những gì mình cậy trông. Có phải mình đang là người làm từ sáng sớm, và đang than trách Thiên Chúa hay không?
Bài học quý giá mà Chúa Giêsu muốn dạy mỗi người chúng ta hôm nay: Thiên Chúa rất công bằng, bao dung với tất cả mọi người. Ngài muốn cho mọi người đều có cơ hội, và đều được lãnh phần thưởng Nước Trời giống nhau. Thiên Chúa không phân biệt mọi tầng lớp giai cấp, thuộc hạng người nào, thần phần nào đáng được hưởng nhiều hơn, hay kém hơn người khác.
Chúng ta là những người rất may mắn và được chúc phúc khi được mời gọi đi làm vườn nho vào thời khắc bắt đầu của một ngày. Nghĩa là chúng ta được mời gọi gia nhập đạo từ khi rất sớm, thậm chí vừa mới lọt lòng mẹ, và một ý nghĩa nào đó, Thiên Chúa đã tiền định cho chúng ta vào những thời điểm khác nhau, và đặc chúng ta vào vườn nho để chăm sóc, và làm phát triển vườn nho cho thật tốt, để nó có thể sinh nhiều hoa trái. Bổn phận và trách nhiệm của chúng ta luôn cố gắng làm sinh lợi cho những gì ông chủ trao phó.
Từ đó chúng ta hiểu thêm về hình ảnh một Thiên Chúa đầy uy quyền, nhưng rất đáng ngợi khen, chậm bất bình nhưng giầu lòng xót thương. Hình ảnh chân dung tuyệt vời này của Thiên Chúa chính là nguồn động lực chính, giúp chúng ta luôn cố gắng hy sinh, cho dẫu có bao nhiêu sóng gió cuộc đời bủa vây, bao nhiêu sự chán nản thất vọng, bao nhiêu khó khăn khổ cực, và bao nhiêu thăng trầm vất vả, chúng ta luôn giữ vững niềm xác tín là mình đang được Thiên Chúa bảo vệ chở che cho mọi sự vất vả đau khổ trong vườn nho thế gian. Vâng, tất cả công sức tâm huyết mình bỏ ra đều là kết quả tích lũy để đạt được hạnh phúc vĩnh cửu trong vườn nho nước trời. Đây là sự mạc khải Nước Trời mà Chúa Giêsu muốn dành cho mỗi người trong chúng ta. Nguyễn Kim Sơn