LÁ THƯ MỤC VỤ
Trong xã hội, chiếc ghế thường nói lên chức vụ, địa vị, quyền thế của một người và chiếc ghế đó hay đặt vào những nơi xứng đáng của nó. Khi một người nào ngồi vào chiếc ghế đó, họ thường hành động để chứng tỏ mình cao trọng. chiếc ghế đó có sức ảnh hưởng đến người ngồi trên đó làm cho họ trở thành quan trọng và là trung tâm điểm của mọi người.
Phần lớn trong cuộc sống, những cuộc tranh chấp luôn xoay quanh những chiếc ghế, dẫn đến sự xô sát ẩu đả, thậm chí ảnh hưởng đến tính mạng. Chiếc ghế làm nguyên cớ cho mọi sự bất hòa chia rẽ, chia năm sẻ bảy, nhóm này chống lại nhóm kia, người này chống lại người kia, rồi dẫn đến thù hằn chiến tranh, trong khi chiếc ghế vẫn tự do tự tại nằm yên ở đó. Nó chẳng có tội tình gì mà thiên hạ đem ra bàn luận tranh giành cho bằng được. Điều đáng nói đây, không phải chất liệu gì làm lên chiếc ghế để nó trở nên quan trọng, cao sang, quyền thế, mà chính là thái độ của người ngồi trên chiếc ghế đó. Nó sẽ trở nên vị trí quan trọng phải tùy thuộc vào cung cách nhân bản và đạo đức của ngồi trên chiếc ghế đó. Nó không tự làm cho nó trở nên vị trí quan trọng được, đó là quy luật tự nhiên của tạo hóa.
Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay không chê trách phê phán chiếc ghế được đặt ở vị trí nào. Ngài quan sát khách được mời cứ chọn chỗ cao trọng trong bữa tiệc, vì họ cho rằng mình cao trọng và xứng đáng được ngồi vào những chiếc ghế nhất. Mặt khác, họ không lượng được sức và vị trí mình thuộc hạng người nào, cứ thản nhiên chiếm lấy phần chỗ mà đáng lẽ dành cho những nhân vật quan trọng hơn. Nên Chúa Giêsu mới nói dụ ngôn ngày hôm nay: “Giả sử có nhân vật nào quan trọng hơn anh cũng được mời, và rồi người đã mời anh lẫn nhân vật kia đến nói với anh rằng: xin ông nhường chỗ cho vị này.” (Lc: 8-9) Chúng ta nghĩ sao thái độ tự cho mình cao sang quyền quý, trong khi thực chất mình không có những điều đó. Điều này xẩy ra rất nhiều trong xã hội của chúng ta, và ngay cả trong Giáo Hội, nên Chúa Giêsu nhắn nhủ chúng ta luôn phải có một thái độ khiêm nhường trong bất cứ hoàn cảnh nào, nhất là trong việc phục vụ và đạo đức.
Giáo Hội mời gọi chúng ta đến tham dự Bữa Tiệc Thánh Thể mà chính Chúa Giêsu thiết đãi trong nhà thờ. Tất cả các chỗ ngồi đều được bày trí theo kiến trúc của nhà thờ, nhưng không phải chiếc ghế nào gần Bàn Tiệc là cao quý và quan trọng hơn so với những chiếc ghế khác, hay những chiếc ghế cuối nhà thờ là càng xa Chúa hơn, không xứng đáng và không được coi trọng hơn. Không phải thế đâu, tất cả mọi chiếc ghế đều làm lên một cộng đoàn, cùng sẻ chia xoay vần mang dáng vóc bình đẳng công bằng, nên nơi đâu cũng là quan trọng và cao quý. Từ hình ảnh cộng đoàn đức tin tề tụ để sẻ chia Tấm Bánh, cho dù có ngồi xa hay ngồi gần Bàn Tiệc, Thiên Chúa sẽ luôn hiện diện ở giữa, tạo cho chúng ta gần với anh em mình hơn.
Chỉ có thái độ và lòng mình có xứng đáng ngồi trên những chiếc ghế đó không thôi. Như trong dụ ngôn mà Chúa Giêsu nói về người biệt phái và người thu thuế lên đền thờ cầu nguyện. Người biệt phái cao ngạo tự mãn mình là người thánh thiện tốt lành trước mặt Thiên Chúa. Khoe mình làm biết bao nhiêu việc tốt này, đến việc đạo đức kia. Còn người thu thuế đứng xa xa đấm ngực ăn năn vì mình là kẻ tội lỗi. Khi ra về người thu thuế được lòng Thiên Chúa hơn, còn người biệt phái thì không. Cho nên không phải vị trí càng gần Bàn Thánh càng cao sang thánh thiện hơn đâu, nhưng vị trí của lòng mình mới làm lên chiếc ghế, và trở nên gần gũi với Thiên Chúa khi mỗi lần mình đến tham dự thánh lễ. Thiên Chúa không quan sát mình ngồi ở vị trí nào trong nhà thờ, mà Ngài chỉ quan sát mình có mang tâm hồn và một thái độ ước ao để đến dự tiệc hay không. Nếu lòng mình tự có khiêm nhu đủ thì Thiên Chúa sẽ mời mình tiến gần Ngài hơn, và sẽ đặt mình ngồi chiếc ghế xứng đáng với tấm chân tình mình dành cho Ngài. Lòng mình ở đâu thì Chúa sẽ ngồi sát mình ở đấy!
Nên ai tôn mình lên dù có lộ liễu hay kín đáo thì sẽ bị Thiên Chúa hạ xuống, và ai thật sự có lòng khiêm nhu trong tâm hồn, ắt rằng Thiên Chúa sẽ đưa mình lên. Bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu mời gọi chúng ta phải biết vượt qua tính háo danh để hành sử khiêm nhu, không phải giả vờ tự hạ để được nâng lên, mà khiêm nhu là biết mình nhận rất nhiều từ Thiên Chúa, và lớn lên mỗi ngày nhờ anh em mình. Người khiêm nhu không sợ chức vụ quyền thế hay chiếc ghế cao trọng, nhưng nó chỉ là phương tiện giúp mình cúi xuống thật gần với nỗi đau của đồng loại. Người ngồi trong những nơi hôi tanh bẩn thỉu mà có lòng lương thiện ngay thẳng còn cao quý giá trị hơn một người giầu sang quyền thế mà không có tấm lòng đạo đức. Lòng mình mới làm lên chất liệu của chiếc ghế và vị trí của nó, chứ không phải chiếc ghế làm lên con người mình.
Lạy Chúa, giữa một thế giới luôn tranh giành những chiếc ghế quyền lực, danh vọng mà đôi khi chúng con lãng quên những chiếc ghế khác đang còn ngổng ngang, thậm chí nó còn bị bài trừ, dẹp bỏ và đánh phá một cách nhẫn tâm, làm chúng bị tổn thương. Xin cho chúng con luôn biết chân quí phẩm giá của từng chiếc ghế, cho dẫu chúng có được đặc ở vị trí nào trong xã hội, trong Giáo Hội, chúng vẫn đóng một vai trò rất tích cực và quan trọng, và qua chúng, chúng con nhận thấy sự hiện diện của Chúa trong từng cá nhân. Amen
Lm. Nguyễn Kim Sơn