(08) 9344 4437 / 0423 935 495 perthvietnamesecatholic@gmail.com
Select Page

LÁ THƯ MỤC VỤ

Cuộc sống chúng ta có rất nhiều chuyện tình cờ xẩy đến. Có những chuyện tình cờ tốt đẹp, mang lại cho ta hạnh phúc mà ta không thể nào hình dung ra tại sao? nhưng cũng có những chuyện tình cờ mang dáng vóc khó khăn đau khổ, khiến ta phải bế tắc, phải chịu đựng để vượt qua. Hình như đây là quy luật tự nhiên mà ta cần phải đón nhận với tâm thái vững vàng, khôn ngoan, và chấp nhận chúng.

Sự tình cờ may mắn của người nông dân nghèo khi làm thuê cho chủ bắt gặp được kho báu chôn trong thửa ruộng. Ông không đắn đo, suy tính trước tính sau, ông bán tất cả mọi thứ thuộc về ông để làm sao mua được thửa ruộng ấy. Ông đã nhận ra không gì trên thế gian này, có thể so sánh bằng kho báu đó. Ông đánh liều mọi thứ mà ông đang có, vì ông nhìn ra đây là một thứ độc nhất có thể mang lại hạnh phúc cho cuộc đời ông. Ông đã có cái nhìn biết trước tương lai, và trao gửi cuộc đời của ông vào kho báu đó. Nói cách khác, ông đã nhận ra mọi thứ trên thế gian này đều hư vô và hữu hạn, chẳng có thứ gì có thể so sánh được điều ông khám phá.

Vậy kho báu ở đây là gì mà ông phải nhọc tâm để đánh đổi cho bằng được? Kho báu mà Chúa Giêsu muốn nhấn mạnh trong Bài Tin Mừng Tuần này, đó chính là “Nước Trời”, vì chỉ có kho báu Nước Trời mới làm cho tình yêu thêm lớn mạnh và hạnh phúc trở nên vô hạn, nên ông mới cất công đánh đổi. Còn tài sản của ông ở đây là gì? Có phải là của cải thế gian không? Thưa không. Tài sản của ông là tất cả những gì ông đã gặt hái với tất cả tấm lòng và bằng những nhân đức của mình. Đối với ông tài sản tình yêu mà ông có, để mua được kho báu Nước Trời thì không thể; chính vì thế mà ông can đảm bán đi tất cả những gì mình có, đó là tội lỗi, cái tôi ích kỷ và biết bao khuyết điểm khác cho dù có hy sinh tất cả. Vì ông biết rằng kho báu Nước Trời chỉ đạt được đối với những ai có lòng yêu mến, khát khao đi tìm và đánh đổi bằng cả nhân đức.

Sự tình cờ khám phá kho báu của người nông dân nói lên Nước Trời luôn đến với ai có tâm hồn đơn sơ, luôn ẩn hiện trong tâm hồn và chung quanh ta. Chúng ta có dám đánh đổi tất cả để giành lấy không? cho dù chúng ta nghèo hèn, giầu sang hay quyền quý đến dường nào, liệu chúng ta có chấp nhận hy sinh để đạt được không? Đôi khi chúng ta lững lự, thờ ơ, lạnh lùng hoặc bị lôi cuốn trước vẻ hào nhoáng của thế gian, hay ta quá bận tâm với cuộc sống môi sinh mà không nhận ra Nước Trời đang ở quanh ta.

Ngược lại, tâm thái và cuộc sống của người lái buôn thì sao? Ông là người khá giả, giầu có, thuộc tầng lớp thượng lưu. Ông có tất cả, nên ông muốn gì được nấy, không phải vất vả bôn ba kiếm tìm từng miếng cơm manh áo. Cuộc đời ông sống trên nhung lụa, có kẻ hầu người hạ. Nhưng trong tận thâm tâm của ông, ông vẫn đang khát khao một điều gì đó, mà đến nỗi khiến ông cũng luôn kiếm tìm. Đó chẳng phải Nước Trời hay sao? Và đó chính là Viên Ngọc Quý mà ông bỏ hết tâm sức để theo đuổi. Nó có sức hút gì mà ông không thể nào rời xa ý định đi tìm? Chắc có lẻ nó phải có giá trị lớn lao gấp bội phần, so với giá trị tài sản của ông hiện có, nên ông mới quyết định bán hết tài sản của ông để mua lại viên ngọc đó. Sự khát khao đó luôn thôi thúc ông đi tìm để làm sao sở hữu được viên ngọc ấy. Xét cho cùng đây là một quá trình đầu tư tốn rất nhiều tâm tư thời gian và sức lực. Nỗi thao thức tìm thấy viên ngọc chính là Nước Trời của người thương gia không còn xa vời thăm thẳm, mà nay nó đã hiện hữu trước mắt ông. Chính vì thế, của cải vật chất đối với ông chỉ là phương tiện chứ không phải là cứu cánh, nên ông hoàn toàn vui vẻ hạnh phúc cho đi tất cả để mua lấy viên ngọc quý là Nước Trời, vì đây là mục đích cuối cùng của ông vẫn hằng theo đuổi.

Nhìn vào cuộc sống của họ ta thấy hoàn toàn khác nhau, nhưng họ có cùng một mục đích đó là “Đi Tìm”. Một người dựa vào người khác, tài sản của người khác, thời gian của người khác để tìm thấy chân lý, tìm thấy ánh sáng, tìm thấy kho báu. Ông ta không ngại thân phận thấp hèn để đổi lấy kho báu có giá trị to lớn hơn. Ngược lại, người thương gia mọi thứ thuộc về ông, nhưng ông đã dùng thời gian tiền bạc của mình, cho dẫu có phải tốn kém bao nhiêu, trắc trở khó khăn thế nào, ông cũng không nản lòng hay bỏ cuộc. Kho báu mà người nông dân khám phá nó đến tình cờ, còn người thương gia có chủ đích đi tìm, nhưng cả hai đều phải dầy công vất vả để có được, đó là “Nước Trời”. Như vậy, việc tình cờ hay chủ đích là cơ hội để cho mỗi người chúng ta nhận ra và chấp nhận, dám đánh đổi tất cả để chiếm đoạt. Đây mới là thái độ đón nhận Nước Trời của mỗi tâm hồn chúng ta, nhưng nếu chúng ta không nhận ra được giá trị to lớn tiềm ẩn bên trong nó. Chúng ta có thái độ như thế nào? Chắc chắn chúng ta thường mặc nhiên để nó nằm im lìm một nơi nào đó trong tâm hồn, giấu kín rồi quên lãng, và không còn nhận biết nó đang hiện hữu.

Trong cuộc sống, chúng ta thường thấy mọi sự có lợi trước mắt, mình bán đi ngay, bán cả mọi giá trị, nhân cách, lòng đạo đức, và đức tin để đổi lấy những giá trị của sự sống tạm thời. Mặt khác, có người đang cầm trong tay một viên ngọc quý, biết mình sở hữu nước trời, ấy thế cũng không trân quý, coi thường và còn so sánh mọi giá trị vật chất khác là cứu cánh của đời mình. Họ cũng đành lòng bán đi mà không hối tiếc. Nếu ta còn ngần ngại đánh đổi mọi thứ để chiếm hữu Nước Trời, thì Nước Trời vẫn mãi xa vời với chúng ta. Còn nếu chúng ta dám đánh đổi và hy sinh tất cả, thì Nước Trời đang hiện diện ngay bên và trong mỗi người chúng ta. Lm. Nguyễn Kim Sơn

LTMV XVII TN A.docx