LÁ THƯ MỤC VỤ
Rời thành phố Tuy Hoà theo quốc lộ 1 hướng về thị xã Sông Cầu sẽ gặp ngã ba rẽ vào tay trái gọi là Chí Thạnh. Con đường độc đạo ấy dẫn vào thung lũng tử thần A 20 xuyên qua ga La Hai và sông Tà Bương. Con đường ấy có lúc chạy giữa những cánh đồng lúa mênh mông, lúc lại quanh co giữa núi đồi trùng điệp, cảnh vật thật nên thơ, hữu tình. Tôi vốn thích cảnh vật đẹp trong thiên nhiên, nhưng lần đầu tiên được chở đi trên con đường đó, tay bị còng, chân bị cùm, tâm hồn hoang mang lo lắng nên không thể thưởng thức cảnh đẹp hai bên đường. Bây giờ hồi tưởng lại, tôi thấy tội nghiệp cho vô số thân nhân của những anh em bị giam trong trại Xuân Phước, họ đã phải vất vả gánh gồng vượt quãng đường ấy để vào thăm nuôi những người thân yêu đang ở trong trại tù ấy.
Cái khó nhọc thứ nhất là nhiều bà nhiều cô chưa hề gánh nặng trên đôi vai, tuy vậy, vì yêu thương mà các vị ấy vẫn đủ sức gánh gồng trên suốt quãng đường dài. Cái khó nhọc thứ hai mới thực sự khiến các bà kinh hãi, đó là phải gồng gánh qua sông Tà Bương trong mùa nước lũ. Đi thăm nuôi mùa nắng thì khổ nhọc vì nắng cháy suốt đường dài, nhưng lội qua sông Tà Bương có chỗ rộng chừng bốn năm bước, nước chỉ đến đầu gối thì lại dễ chịu cho đôi chân đang nóng phỏng. Nhưng đi thăm nuôi vào mùa mưa, thì ôi thôi, nước ngập tràn, nước chảy xiết cuồn cuộn thư thác lũ, kẻ biết bơi mà còn không dám băng qua, huống chi các bà các cô vừa không biết bơi lại vừa phải mang vác nặng nề. Nhiều bà đành phải ngồi khóc bên bờ sông và buộc lòng phải thuê dân địa phương giúp vượt sông với giá ‘cắt cổ’ và ‘chặt đẹp’ chưa từng thấy. Cũng một con sông, sao lại lúc hiền lúc dữ ?
Miền Trung là dải đất hẹp nên những sông ngòi bắt nguồn từ rặng Trường Sơn ra đến biển không dài lắm. Con sông Tà Bương bắt nguồn đâu đó tự cao nguyên vùng II, chảy xuyên qua nhiều đồi núi quanh co để rồi trườn mình đến vùng đồng bằng Phú Yên. Đến mùa nắng hạn, nó phải len lỏi giữa những bãi cát nóng bỏng, một phần nước bốc hơi vì nắng và gió, phần nước còn lại đều thấm vào cát, nên lòng sông thu hẹp lại khiến con sông trở nên hiền hoà. Vào mùa mưa, những cơn mưa nhiệt đới trút nước xuống sườn vùng cao nguyên mà do hậu quả của việc tàn phá rừng một cách vô tội vạ, nước không được cây rừng giữ lại đành phải đâm đầu chảy xuống đồng bằng một cách ồ ạt điên cuồng, khiến con sông trở nên hung hãn, không thứ gì ngăn cản được.
Con sông Tà Bương để cho sức nóng và gió hút những hơi nước bốc lên rồi mang nó đi thật cao, thật xa; đám hơi nước đó gặp lạnh sẽ đọng lại và khi đủ nặng sẽ rơi xuống thành mưa; mưa lại chảy thành dòng sông và cuối cùng nước lại được trả về cho sông Tà Bương, chu kỳ ấy cứ luân phiên diễn ra theo quy luật của Đấng Tạo Hoá. Như vậy, nước phải tan biến thành hơi, phải bị sức nóng và gió làm thay đổi bản chất mới tìm lại bản chất. Hôm nay, Giáo Hội tưởng niệm biến cố Chúa Giêsu được hiến dâng vào đền thánh. Đứa con đầu lòng được hiến dâng cho Chúa theo luật Maisen quy định : đó là tập tục mà các bậc phụ huynh Do Thái tuân theo.
Nhưng đối với Chúa Giêsu thì biến cố nầy hẳn phải mang một ý nghĩa đặc biệt. Ngài là Người Con Đầu Lòng, Ngài là Trưởng Tử của cả một nhân loại. Trong Ngài và cùng với Ngài, toàn thể chúng ta được dâng hiến cho Thiên Chúa. Cả cuộc sống của Ngài cũng luôn tan biến trong Thánh Ý Cha Ngài khi Ngài phán “Thức ăn của Thầy là làm theo ý Cha Thầy. Đó là con đường sống còn của mỗi người chúng ta. Có được dâng hiến cho Thiên Chúa, có sống kết hợp với Ngài, có bị bốc hơi do sức nóng của tình yêu Ngài, có bị cuốn hút trong ngọn gió Thần Linh của Ngài, có bị tan biến trong Ngài, thì con người chúng ta mới tìm thấy được lẽ sống, mới có thể đạt được cứu cánh của đời mình. Ai không chấp nhận bị tan biến trong Thiên Chúa sẽ đánh mất chính mình !
Một vài câu hỏi nho nhỏ thôi : Quý ông bà anh chị em có năng dâng mình cho Chúa không ? Bậc phụ huynh có thành tâm dâng hiến từng đứa con của mình cho Chúa không ? Cả nhà có bao giờ đồng lòng dâng hiến gia đình cho Chúa không ? Hãy tin tôi và cố thực hiện những điều trên, quý ông bà anh chị em sẽ thấy hoa quả của những dâng hiến ấy. Hãy thuộc trọn về Chúa để thể hiện trọn vẹn ơn gọi làm người của mỗi người chúng ta. Kính chúc những ngày đầu xuân vui tươi và hạnh phúc. Linh mục Phạm Quang Hồng