LÁ THƯ MỤC VỤ
Lá Thư Mục Vụ tuần này, Tôi mời gọi Quý Ông Bà Anh Chị Em hãy cùng Tôi chiêm ngắm hình ảnh của “Người gieo giống”; rất đẹp, rất ý nghĩa, nhưng đẹp nhất vẫn là thái độ của người đi gieo. Người đi gieo đã có thái độ vừa hào phóng, vừa kiên trì, rất hy vọng và đầy yêu thương. Người gieo giống ấy chính là Chúa Giêsu. Ngài gieo những hạt giống vào tâm hồn mỗi người chúng ta. Hạt giống ở đây không chỉ là lúa, có thể là ngô, cũng có thể là cà phê… v.v và rất nhiều hạt giống khác. Ngài gieo một cách không tính toán, không loại trừ, không phân biệt hay chọn lựa bất kỳ loại đất nào. Những mảnh đất phì nhiêu mầu mỡ nhận được hạt giống đã đành. Cả đến những mảnh đất sỏi đá, gai góc cũng được Ngài gieo hạt. Cả đến lối mòn có bước chân người cũng không bị lãng quên. Ngài đi gieo không bỏ rơi một mảnh đất nào hay một ngõ ngách nào. Chỉ ước mong sao những hạt giống đó sẽ được sinh hoa kết trái trong từng những mảnh đất khác nhau, đó là tâm hồn của mỗi người chúng ta.
Mặc dù Chúa biết mảnh đất cuộc đời chúng ta là tự do chọn lựa của từng người, có những mảnh đất phì nhiêu mầu mỡ, có những mảnh đất khô cằn, sỏi đá, có những mảnh đất hạn hán quanh năm… v.v. Thế nhưng Chúa vẫn kiên trì, Ngài gieo bất kể ngày đêm, bất kể nắng mưa khó nhọc và bất chấp thất bại. Như trong đoạn Tin Mừng hôm nay chúng ta nghe: Đợt gieo giống đầu tiên đã thất bại vì bị chim chóc tha đi. Đợt thứ hai cũng bị sỏi đá nắng hạn, gây mất mùa. Đợt thứ ba thì bị gai góc bóp nghẹt, hạt giống bị lụi tàn. Thế mà Chúa mãi cứ gieo và hy vọng đợi chờ mảnh đất tâm hồn chúng ta sẽ được biến đổi, sẽ được quan tâm chăm sóc, sẽ được dọn dẹp chông gai, sỏi đá và sẽ được vun tưới bón phân. Vì từ nơi đó, những hạt giống Ngài gieo sẽ được trổ sinh.
Chính niềm hy vọng ấy đã giúp Ngài đủ sức mạnh vượt qua những khó khăn, đứng vững trước những thất bại và dám đầu tư cả mạng sống mình vào việc gieo hạt. Vì Ngài tin chắc rằng “có gieo sẽ có gặt”. Chính vì hy vọng này mà Ngài đã đi gieo trong tình thương yêu và tin sẽ có ngày thu hoạch bội thu. Tình thương ấy quá bao la và vô điều kiện, nên Chúa động lòng thương đến cả những mảnh đất chai cứng, đá sỏi, gai góc. Tình yêu thương ấy cũng thật quá mãnh liệt, nên Chúa mong sẽ cảm hoá được cả gai góc, sỏi đá, biến chúng thành những mảnh đất mầu mỡ phì nhiêu. Tôi tự nhủ: Tại sao Chúa có thể chọn đất tốt để gieo, nhưng sao Chúa không làm? Có phải vì tình thương yêu mãnh liệt mà Chúa không cho phép mình làm thế? Có phải vì Chúa không muốn loại trừ những miền đất chai cứng chứa đầy sỏi đá, cỏ gai, là tâm hồn đầy yếu đuối, tội lỗi và bất toàn của mỗi người chúng ta hay sao?
Thật vậy, Thiên Chúa vẫn đến viếng thăm chúng ta qua các biến cố lớn nhỏ, vui buồn, nhưng rất nhiều khi mỗi lần Chúa đến thăm để nói với chúng ta một điều gì đó, mạc khải cho chúng ta một điều gì đó thì ta lại vắng mặt, chúng ta lại lo ra. Nhiều lần chúng ta được tiếp xúc với Lời Chúa nhưng chúng ta lại lơ là, không màng chi đến Lời Chúa nữa. Mỗi ngày Chúa Nhật chúng ta tham dự Thánh Lễ, Lời Chúa đều được gieo vào lòng chúng ta. Có khi nghe xong chúng ta quên liền. Sau Lễ, nếu có ai hỏi ta bài Tin Mừng hôm nay nói gì, chắc ta không trả lời được. Chúng ta là đất vệ đường. Có khi chúng ta cảm thấy Lời Chúa rất hay và có ý muốn làm theo. Nhưng trở về với cuộc sống nhộn nhịp, vài ngày sau, ý muốn ấy đã tắt ngúm. Chúng ta là đất lẫn sỏi đá. Có khi chúng ta thực tâm thi hành lời Chúa. Thế rồi chuyện này, chuyện nọ trong cuộc sống xảy đến. Chúng ta quan tâm giải quyết những chuyện ấy hơn. Lời Chúa bị bóp chết. Chúng ta là đất có nhiều gai góc. Nhưng chỉ cần một câu Tin Mừng thôi, nếu được suy gẫm kỹ và được kiên trì thực hiện thì sẽ sinh kết quả gấp trăm.
Là người kitô hữu Chúa mời gọi chúng ta hãy chăm sóc hạt giống tốt mà Chúa đã gieo sẵn trong lòng chúng ta. Chúa bảo chúng ta hãy để cho Lời Chúa được đơm bông kết trái trong cuộc sống chúng ta. Đừng để cho những hạt giống chết nghẹt vì lòng chai cứng trong đam mê tội lỗi. Đừng để cho những hạt giống èo uột bởi sự lười biếng, ngủ mê trong danh lợi thú trần gian. Hãy để cho ánh sáng của Lời Chúa làm trổ sinh những tâm hồn thánh thiện và gặt hái được những nghĩa cử yêu thương.
Ước chi hôm nay, trong giây phút này, chúng ta hãy trở về, ngồi lại nơi căn nhà tâm hồn của chúng ta trong thinh lặng, để kiểm điểm lại những gì mình đã làm hư hỏng, để được kín múc lấy sức mạnh của Chúa và để Chúa giúp chúng ta canh tân lại cuộc sống của mình.
Lm Nguyễn Kim Sơn