Trong đêm thanh vắng, bạn thử ngước mắt lên trời để chiêm ngắm vẻ đẹp hùng vĩ của một bầu trời bao la vô tận, các vì sao hàng hàng lớp lớp xếp nối nhau xa tít, không thể nào đếm xuể. Nhắm mắt lại nhìn về chính mình, cảm thấy nhỏ bé, yếu mềm vụn vỡ, chẳng đáng là gì, như hạt cát bơ vơ trên bãi biển. Nhưng khi mặt trời hé lộ thì cả bầu trời rực lên ánh sáng chiếu soi vào không gian, sưởi ấm lên bầu trời vạn vật, xua tan mọi sự mơ hồ huyền ảo của màn đêm, mang lại sức sống cho mọi sinh linh.
Chúa Nhật Thứ Nhất Mùa Vọng này trình bày cho chúng ta hai cảnh trái ngược nhau: một cảnh trời đất sẽ có ngày đổ vỡ tiêu tan mà người ta coi nó như những lâu đài đồ sộ tráng lệ, bao la vô tận, nơi họ đang trú ngụ kiên cố, bất diệt muôn thuở. Thế mà không thể tưởng tượng được có ngày nó bị phá hủy như thành Giêrusalem xưa không còn hòn đá nào trên hòn đá nào. Đức Giêsu loan báo như thế, không phải làm cho chúng ta buồn rầu lo lắng bi quan. Nhưng chính là để cho chúng ta vui mừng thấy ngày trời cũ đất cũ đầy đau khổ, bệnh tật, chết chóc qua đi, để đạt tới một cảnh trời mới đất mới, nơi vinh hiển hạnh phúc bất diệt, nơi Đức Giêsu, Chúa chúng ta ngự đến mở màn thời quang lâm cùng với thần thánh của Người. Đó là nguồn hy vọng vô cùng cho chúng ta, nếu chúng ta biết dùng thời gian sống trên trái đất này như một mùa vọng chuẩn bị đón mừng Đức Giêsu ngự giá trên mây trời đến với chúng ta trong hân hoan.
Lời cảnh tỉnh trong phần thứ hai của Tin Mừng hôm nay không những cần thiết cho mỗi người chúng ta để chuẩn bị sẵn sàng, không bị bất ngờ trong ngày Chúa đến lần hai, mà còn cần thiết ngay trong giây phút hiện tại. Đó là chuẩn bị tâm hồn để ân sủng của Chúa đến với chúng ta, đặc biệt là trong ngày lễ Giáng Sinh sắp tới. Đó là chuẩn bị bằng cách giữ mình, đừng để tâm hồn trĩu nặng, mờ ám vì lối sống buông thả, chè chén say sưa và vì những bận tâm quá đáng đến cuộc sống vật chất, trần trục: “phải đề phòng, chớ để lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời, kẻo Ngày ấy như một chiếc lưới bất thần chụp xuống đầu anh em, vì Ngày ấy sẽ ập xuống trên mọi dân cư khắp mặt đất. Vậy anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người.” Muốn được như vậy, mỗi người cần biết dành những giờ phút yên lặng, kiểm điểm lại lối sống, tức là biết tỉnh thức và cầu nguyện luôn, dùng những thời khắc trong ngày để đọc kinh, để xét mình và sám hối, đồng thời luôn hướng về Chúa để cảm tạ và xin cho chúng ta bền lòng vững chí sống theo ân sủng Thiên Chúa cho đến cùng, chờ đón Ngài xuất hiện trong vinh quang.
Vì thế mỗi ngày chúng ta hãy thắp lên ngọn lửa yêu thương trong gia đình, vì gia đình và con cái chính là tài sản quý giá nhất mà Thiên Chúa trao cho mỗi chúng ta, hãy làm cho gia đình trở nên phong phú và đầy tình yêu thương. Hãy canh thức đừng để cho sự nghi kỵ và ích kỷ, tham lam nó làm đổ vỡ tình nghĩa gia đình, giữa cha mẹ và con cái, giữa anh chị em ruột thịt, đừng để cho đồng tiền nó cướp đi hạnh phúc và hơi ấm của gia đình, nó gây chia rẽ trong gia đình, trong anh chị em, láng giềng….
Với người trẻ, Lời Chúa mời gọi các bạn canh thức, tức là canh chừng đừng để mình ngủ quên trong xã hội hưởng thụ hôm nay. Vì chúng ta cũng sẽ không biết giờ nào, ngày nào Chúa đến gọi chúng ta, do đó hãy sống yêu thương cho đầy tràn, hãy sống cho có ý nghĩa và hãy sống có ích cho chính mình, cho đời, hãy sống như thể ngày mai mình sẽ phải chết, để mình khỏi mê ngủ và không uổng phí cuộc đời vào những chuyện mau qua và đừng quên mình là người Công giáo, người con Chúa.
Mùa vọng là mùa nhắc nhở biến cố lần đầu tiên Con Thiên Chúa đến trên thế gian này, và cũng là mùa nhắc nhở để chúng ta chuẩn bị để Chúa đến lần đến thứ hai, cũng là lần cuối cùng của Ngài. Trong khoảng thời gian ấy, biết bao lần Con Thiên Chúa đã đến với chúng ta qua rất nhiều hình thức khác nhau, nhắc nhở chúng ta luôn ăn năn sám hối, chuyên cần cầu nguyện và tỉnh thức vì chúng ta sẽ không biết ngày nào giờ nào Con Người lại đến.
Thế nhưng tỉnh thức không phải là việc dễ dàng. Tự sức ta sẽ khó mà tỉnh thức. Nên ta phải tha thiết cầu nguyện xin ơn Chúa trợ giúp. Có ơn Chúa thúc đẩy, ta mới có thể dứt bỏ con đường tội lỗi xưa cũ. Có ơn Chúa soi sáng, ta mới đủ tỉnh táo nhận ra dung mạo đích thực của Ðức Giêsu. Có ơn Chúa trợ giúp, ta mới đủ hăng hái ra đi phục vụ trong quên mình.
Bước vào mùa vọng hôm nay, chúng ta cùng nhau cầu xin Chúa ban ơn cho mỗi người biết nhìn đúng hướng của cuộc đời, để chỉ biết mơ ước và hy vọng vào Chúa và luôn làm mọi việc theo Thánh Ý Chúa. Xin Chúa, gìn giữ hồn xác chúng con luôn tỉnh thức, để chúng con nhận biết Chúa đang đến với chúng con trong cuộc sống hằng ngày.
Lm Nguyễn Kim Sơn
Lm Nguyễn Kim Sơn